
Chuyến ghé thăm Việt Nam của nghệ nhân Stefan Kudoke
Thời gian trôi nhanh đến mức nào?
Cứ hỏi người vừa lỡ chuyến tàu cuối để kịp về quê ăn Tết: một phút trên sân ga dài như cả quãng đường về nhà. Hỏi vận động viên vừa chạm vạch đích: khoảnh khắc tiếng còi vang lên gói trọn cả đời khổ luyện. Có khi một giờ nhẹ như hơi cà phê nóng, có khi nặng trĩu bởi lời chia tay buột miệng. Và bốn mươi tám giờ của vợ chồng nghệ nhân đồng hồ Đức – Anh Stefan Kudoke và Chị Ev Kudoke – ở Sài Gòn cũng vậy: vụt qua như cơn gió nhưng để lại những kỉ niệm khó quên.
Phần 1: Một ngày thực tập tại “Atelier” cùng thương hiệu đồng hồ Kudoke
Phu Nhân Ev Kudoke và Nghệ nhân Stefan Kudoke
Lần đầu với cà phê trứng
Sáng 14 ⁄ 6, anh chị đáp xuống Tân Sơn Nhất. Mùa du lịch cao điểm khiến quầy nhập cảnh ken đặc; gần hai tiếng chen hàng làm nét tươi tỉnh trên gương mặt họ phai bớt. Cánh cửa trượt cuối cùng mở ra, chúng tôi chỉ kịp chào và đẩy vội hành lý lên chiếc xe chờ sẵn.
Điểm dừng đầu tiên không phải khách sạn mà là một quán nhỏ trong hẻm quận 1, nơi dân nghiện cà phê thì thầm “chỉ dành cho người nhà”. Châu Âu dư thừa espresso, nhưng cà phê Việt Nam là một thế giới riêng. Ba ly cà phê trứng bưng ra, bọt vàng óng sánh dày; chúng tôi cụng ly, bọt vương mép nom vừa buồn cười vừa ấm áp. Tiếng cười rộ lên – khoảnh khắc giản đơn đủ xua tan mệt mỏi còn sót lại từ chuyến bay dài. Tôi đùa: lớp bọt mềm này không khác lớp đánh bóng cuối trên một cầu cân bằng Kaliber 1 – đều, mượt và ngọt hậu.
Phỏng vấn, bánh mì và dòng chảy câu chuyện
Về khách sạn thay áo chưa đầy nửa giờ, 14 h chúng tôi đã hẹn phóng viên World of Watch Việt Nam. Bánh mì pate nóng giòn thành “bộ dưỡng cót” khẩn cấp: gọn, nhanh, đủ chất. Suốt ba tiếng, Anh Jason Đặng và Lương Tôn Bình hỏi dồn từ triết lý “1400 chiếc trong 20 năm” đến kim nung xanh, cạnh vát tay, anglage hoàn thiện ra sao. Anh Stefan kiên nhẫn mổ xẻ từng chi tiết, chị Ev thỉnh thoảng bổ sung. Ánh mắt họ mỗi lúc một sáng hơn, như thể được nạp thêm năng lượng từ chính sự tò mò của người đối diện. Tôi nhìn đồng hồ: kim phút vẫn chạy, nhưng với anh chị dường như thời gian tạm dừng.
Nghệ nhân Stefan Kudoke đang trả lời phỏng vấn từ Anh Lương Tôn Bình - Tạp Chí WOW Việt Nam
Dạo quanh hai bờ Sài Gòn
Tối đó, chúng tôi vòng qua Bitexco, Landmark 81, bến Bạch Đằng, tượng Bác Hồ ở đường Nguyễn Huệ, rồi ghé Bến Nhà Rồng nơi Người ra đi tìm đường cứu nước. Sài Gòn vẫn giữ hồn xưa, nhưng nhịp phát triển gấp gáp: nhà cao tầng mọc liên miên, màn LED khổng lồ bên kia sông đổi sắc liên tục, đổ ánh sáng hiện đại xuống những mái ngói cũ lấp loáng. Anh Stefan lặng người ngắm, chị Ev thốt lên: “Fifteen years ago there was almost nothing this tall.” Thành phố đổi thay nhanh đến mức du khách thấy mình lạc vào một thành phố khác.
Ảnh: NAG Hai Piano Nguyen
Chúng tôi chọn một nhà hàng đủ cao để ngắm những ánh đèn xe di chuyển tấp nập, thời gian trôi nhanh gấp ba. Gần 23 h, bữa tối khép lại; anh chị chỉ còn vài tiếng để chợp mắt, nhưng nét hứng khởi chưa hề suy giảm – có lẽ nhờ nhịp thành phố vẫn đập rộn ràng, cuốn theo dòng nhiệt huyết của tất cả chúng tôi.
Cà phê sáng và những câu hỏi kỹ thuật
Sáng 15/6, buổi cà phê thứ hai bắt đầu lúc 8 h 30 tại cửa hàng tại Quận 1. Một số khách mời từ Hà Nội bay vào chỉ để đeo thử Kudoke 5. Anh Đặng Văn Trường – thợ sửa đồng hồ được cộng đồng đặt tên yêu mến “Trường Omega” – đặt loạt câu hỏi hóc búa: tại sao vẫn dùng dây tóc Nivarox thay vì silicon? Vì sao chọn chống sốc KIF cổ điển thay Incabloc? Anh Stefan kiên nhẫn lắng nghe và chia sẻ những nguyên nhân, lý do. Ở một góc khác, chị Ev trò chuyện cùng khách về thiết kế mặt số Infinity, về triết lý “nhỏ nhưng sâu”. Thi thoảng, mọi người cùng ồ lên sau khi được "giải mã" một điều gì thú vị.
Hai vị khách nhí và hạt mầm đam mê
Đúng 13h30, quãng nghỉ ngắn trở thành nơi truyền cảm hứng cho cô bé mười tuổi và cậu bé tám tuổi. Hai em chỉ ngay vào Kudoke Infinity và Kudoke 5 – cũng là hai mẫu đắt nhất. Người bố cười lớn: “Con hãy học đầu tư từ giờ để sau này có thể mua được món đồ mình mong ước”. Trong đôi mắt trẻ, tôi thấy lấp lánh một thứ hạt mầm: tình yêu cái đẹp và sự trân quý lao động thủ công.
Từ Hong Kong, một nhà sưu tầm mang chiếc Kudoke SJX Edition ghé qua, kéo cuộc trò chuyện sang chủ đề limited series, giải GPHG. Câu chuyện nối câu chuyện, hệt như răng cưa bánh xe bắt khớp nhịp nhàng.
Bữa tối thân mật bên sông Sài Gòn
18 h, khách mời lần lượt đến, tiếng chào hòa vào mùi hoa sen trên khăn bàn. 19 h, mười sáu chiếc ghế kín. Ánh đèn cầu Thủ Thiêm 2 loang xuống mặt sông, phủ bữa tiệc gam vàng ấm. Câu chuyện xoay quanh dây tóc thép, cạnh vát tay, xen lẫn tiếng cười khi thợ Đức – Việt phát hiện “ngôn ngữ đồng hồ” không cần phiên dịch.
Đang xúc thìa kem đầu tiên, tôi chợt khựng lại: thời gian dường như bốc hơi, nhẹ như sương. Tôi trao anh Stefan bông sen quỳ cuối bình. Anh cúi tặng ngay cho chị Ev; mọi người ồ lên thích thú. Không hồng, không lan, mà sen – loài hoa nở khỏi bùn, thanh khiết, kiên nhẫn như hành trình ngắn mà sâu của họ ở đây. Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu: ý tưởng Việt Nam-inspired chúng tôi ấp ủ lâu nay vừa có thêm chất liệu "xúc giác".
Một lời hẹn không đề ngày
Tiễn anh chị ra xe, tôi nhớ Parc Louis Cottier ở Carouge và cái tên “Saigon” từng in trên mặt số Patek Philippe World Time do Louis Cottier thiết kế. Tôi mong một ngày không xa, sẽ có thêm những chiếc đồng hồ được lấy cảm hứng từ Việt Nam, do chính bàn tay nghệ nhân chế tác, sánh bước lên sàn đấu giá quốc tế. Chất lượng, câu chuyện và chút duyên may – đủ để một chiếc đồng hồ sinh ra ở đây được trân trọng suốt nhiều thế hệ.
Thời gian, rốt cuộc, nằm ở đâu?
Thời gian trôi nhanh hay chậm là do mình đặt trái tim vào đâu. Gặp đúng người, làm việc mình yêu, bốn mươi tám giờ nhẹ như hơi gió sông Sài Gòn sau cơn mưa – dư âm còn ngân mãi. Ngồi sai chỗ, nói điều trái lòng, một vòng kim giây nghe nặng như kéo cả buổi chiều xám xịt. Vậy nên câu trả lời không nằm ở con số trên mặt số, mà ở nơi ta đặt trái tim.
Nguyễn Minh Hiệp (KIM)
***
Master Watchmaker Stefan Kudoke’s Fascinating Visit to Vietnam
How fast can time pass?
Ask the traveller who has just missed the last train home for the New Year holiday: a single minute on the platform stretches like the entire journey. Ask the athlete who has broken the tape: the sound of the horn folds a lifetime of training into one fleeting instant. An hour can be as light as a cup of hot coffee - or as heavy as the moment of an unexpected farewell. And so it was with the forty-eight hours the German watchmaking couple, Mr Stefan Kudoke and Mrs Ev Kudoke, spent in Saigon: they flashed by like the wind yet left indelible memories.
One day internship at 'Atelier' with the Kudoke brand
Mrs Ev Kudoke and Mr Stefan Kudoke
First encounter with egg coffee
On the morning of 14 June, the couple touched down at Tan Son Nhat Airport. Peak tourist season had packed the immigration desks; nearly two hours in line dulled the freshness on their faces. When the final sliding door opened we could only greet them briefly before hurriedly loading their luggage into the waiting car.
Our first stop was not a hotel but a tiny café hidden in a District 1 alley, whispered about among coffee devotees as “for family only.” Europe has espresso in abundance, yet Vietnamese coffee is an entirely different world. Three cups of egg coffee arrived, their thick golden foam gleaming. We clinked glasses, the froth on our lips at once amusing and comforting. Laughter broke out – one simple moment enough to dispel the travel fatigue that lingered from the long flight. I joked that the velvety foam resembled the final polishing on a Kaliber 1 balance bridge - uniform, smooth and sweet on the finish.
Interview, bánh mì and a flow of conversation
After no more than half an hour to change at the hotel, we were seated at 14:00 for an interview with World of Watches Vietnam. A hot, crispy pâté bánh mì served as an “emergency mainspring winder”: compact, fast, nutritious. For three full hours, editors Jason Đặng and Lương Tôn Bình pressed questions – from the philosophy of “1,400 pieces in 20 years” to blued hands, hand-polished bevels and the intricacies of anglage. Mr Kudoke patiently dissected every detail while Mrs Kudoke occasionally added context. Their eyes grew ever brighter, as though fuelled by the curiosity across the table. I glanced at my watch: the minute hand kept moving, yet for them time appeared to pause.
Master craftsman Stefan Kudoke is being interviewed by Mr. Lương Tôn Bình from WOW Vietnam Magazine
Strolling both banks of Saigon
That evening we looped past Bitexco, Landmark 81, Bach Dang Wharf, the statue of President Hồ Chí Minh on Nguyễn Huệ and finally Bến Nhà Rồng, where he set sail to find a path to independence. Saigon retains its timeless soul, but its pace of growth is breath-taking: high-rises crowd the skyline, a giant LED screen across the river shifts colour constantly, casting modern light on old sloping roofs. Mr Kudoke stood silent in awe; Mrs Kudoke exclaimed, “Fifteen years ago there was almost nothing this tall.” The city has transformed so quickly that visitors can feel they have stepped into a different place.
Photo: NAG Hai Piano Nguyen
We chose a restaurant high enough to watch the stream of headlights; time seemed to flow three times faster. Near 23:00 dinner ended. The couple had only a few hours to rest, yet their enthusiasm remained undimmed – perhaps buoyed by the city’s own vibrant pulse.
Morning coffee and hard technical questions
At 08:30 on 15 June, our second coffee gathering began at the District 1 showroom. Several guests had flown in from Hà Nội solely to try on the Kudoke 5. Independent repairer Đặng Văn Trường - affectionately known to the community as “Trường Omega” - posed a string of challenging questions: Why still rely on a Nivarox hairspring instead of silicon? Why choose the classic KIF shock system over Incabloc? Mr Kudoke listened intently and explained each rationale. In another corner, Mrs Kudoke discussed the Infinity dial and the brand’s credo of “small yet profound.” Now and then the room erupted in delight as a technical mystery was unravelled.
Two young visitors and seeds of passion
At 13:30 a brief interlude became a source of inspiration for a ten-year-old girl and an eight-year-old boy. They pointed straight at the Infinity and the Kudoke 5 – the two most expensive models. Their father laughed: “Start learning to invest now so you can buy what you truly desire later.” In the children’s eyes I saw the sparkle of a seed: a love of beauty and a respect for artisanal labour.
A collector from Hong Kong arrived with the limited Kudoke SJX Edition, steering the conversation toward special series and the GPHG. Story followed story, meshing like the teeth of a gear train.
An intimate dinner by the Saigon River
At 18:00 guests began to arrive, their greetings mingling with the scent of lotus folded into the napkins. By 19:00 all sixteen seats were filled. Light from Thủ Thiêm 2 Bridge spread warm gold across the river, bathing the table in a gentle hue. Conversation turned to steel hairsprings and hand-drawn bevels, punctuated by laughter as German and Vietnamese watchmakers discovered that the language of horology needed no translation.
While lifting the first spoon of ice cream I suddenly paused: time seemed to evaporate like mist. I handed Mr Kudoke the final lotus blossom from the vase. He immediately presented it to Mrs Kudoke, drawing delighted applause. Not roses, not orchids, but the lotus – a flower that rises pure from mud – mirrored the couple’s brief yet deeply resonant journey here. In that instant, I realised our long-nurtured Vietnam-inspired concept had gained an extra, tactile dimension.
An appointment without a date
As we saw them to their car, I thought of Parc Louis Cottier in Carouge and of the name “Saigon” once printed on a Patek Philippe World Time dial designed by Louis Cottier. I hope that, before long, more Vietnam-inspired watches – crafted by master hands – will grace international auction floors. Quality, narrative and a measure of fortune should suffice for a timepiece born here to be cherished for generations.
Where, after all, does time reside?
Time races or lingers according to where we place our hearts. Meet the right people, do what you love, and forty-eight hours feel as light as the Saigon River breeze after rain – the echo lasting long after. Sit in the wrong place, speak against your own convictions, and a single sweep of the seconds hand drags like a grey afternoon. The answer, therefore, lies not in the numbers on the dial but in where we rest our hearts.
Nguyen Minh Hiep (KIM)